Bài thơ: CÂU CHUYỆN RA KHỎI NHÀ
Nhiều hôm lòng phơi phới,
Kĩ lưỡng kiểm muôn nơi
“La la…” ra khỏi nhà.
Bỗng có những ngày vơi,
Lòng chơ vơ khó tả.
Hai ba dặm cách xa,
Bỗng nhiên “à thì ra”.
Nồi cá kho nấu dở,
Máy lạnh chờ chưa tắt,
Quạt và đèn hiu hắt,
Có lẽ cũng còn trơ.
Lòng bồn chồn bơ vơ
Nét mặt ngẫm rồi ngơ
Cửa cuốn vẫn còn chờ
Vội vàng ta quên đóng
Mong trộm chớ vào trong
Mong cá kho đừng khói
Công bao năm cực khổ
Kẻo tủi hổ khôn nguôi
Lòng lo lắng bùi ngùi.
Vội về nhà lủi thủi.
Đành bỏ ngỏ chuyện công.
Lòng ta nguyện ước mong
Ôi phải như có phép
Dù vạn lý mênh mông
Ta hô biến liền “tắt”
Ta hô biến liền “đóng”
Trộm đến liền đuổi xa
Tự động làm cho ta
Kẻo lúc quên lúc nhớ.
Và rồi ta nghe nói
Nhà thông minh Ora
Sẽ giúp ta điều đó
Không những thế còn hơn
Nhiều tính năng ưu việt
Lòng ta mừng khôn xiết
Liền liên hệ mau mau
Để lần sau có “phép”.
Tác giả: NKL (10/06/2023)
(Ảnh: Việt Trinh, sưu tầm)